Mẹ ơi!

Mẹ làm mệt phải vào phòng cấp cứu cuối tháng rồi. Hôm đó con ngủ lại bệnh viện chăm sóc mẹ. Cả đêm con chẳng chợp mắt được khi thấy mẹ nằm thiêm thiếp trên giừơng bệnh, mũi thì gắn ống thở, tay thì chằng chịt giây nhợ.
Mẹ ơi! Hôm nay đầu con đã 2 thứ tóc nhưng câu hát năm nào vẫn luôn là nỗi sợ lo …

“Mẹ gìa như chuối chín cây
Gío lay mẹ rụng con thành mồ côi”

Cho dù có trăm, ngàn tuổi đi nữa con vẫn là đứa con nhỏ dại của mẹ. Mẹ là cây cổ thụ bao che chúng con. Mẹ nguồn an ủi, là nơi tâm sự những vui buồn khi con hữu sự.
Làm sao con quên được những ngày mẹ thức trắng ngồi canh con bên giường bệnh, làm sao quên được chiếc áo mẹ đan ngày con bỏ xứ ra đi, chiếc áo ngăn cơn gío lạnh, chiếc áo chứa đầy tình thương. Mẹ ơi! Tình thuơng mẹ cho con sức sống, cho con niềm tin, giúp con vững bước trong những ngày gian khổ.

Con biết vòng luân hồi Sanh, Bệnh, Lão, Tử có ai tránh được. Con lo sợ có ngày mẹ đi mãi không về. Mẹ ơi! mẹ hãy sống mãi với chúng con nha mẹ. Mẹ sống cho con được gọi hai tiếng “mẹ ơi!” Mẹ sống cho con mẹ không cảm thấy mình mồ côi …

 

MQ 9A1_69-73